Hai chị em người Mỹ gốc Việt đoàn tụ sau 43 năm thất lạc
Được biết, Berni và người em gái, lúc đó tên là Rose, sinh ra ở Việt Nam vào giữa thập niên 70, có cha là một quân nhân Mỹ và mẹ là người Việt Nam.
Vào cuối tháng tư năm 1975, khi Sài Gòn sắp thất thủ khi đó Berni chỉ mới có 4 tuổi và cô em tên Rose lúc đó được 2 tuổi. Trong cảnh hỗn loạn, cô em Rose của Berni không hiểu vì lý do gì bị thất lạc Berni ngậm ngùi nhớ lại: “ Lúc đó tôi 4 tuổi, đang ở Sài Gòn, em tôi là Rose, 2 tuổi, đang chơi trong sân. Lát sau, Dì Hai của tôi từ trên lầu đi xuống hỏi “ Rose đâu? Tôi nói con không biết, khi đó tôi cảm thấy rất bối rối… mọi thứ lúc đó rất lộn xộn, ai cũng hoảng hốt”.
Mẹ của Berni rất đau khổ vì Rose dường như đã biến mất. Vài tuần sau gia đình họ phải di tản sang Mỹ. Đến lúc phải lên máy bay gia đình vẫn không tìm thấy Rose, người mẹ đành đau đớn dẫn Berni ra đi vì lo sợ cho một tương lai bất định nếu ở lại Sài Gòn.
Berni chia sẻ: “ Tôi không dám nghĩ rằng mình có lúc phải có quyết định đó. Tôi có 2 đứa con trai, và tôi không thể tưởng tượng được hành động của mình sẽ ra sao nếu ở trong hoàn cảnh đó”.
Berni kể, gia đinhg cô đến Mỹ được một ngày thì nghe tin Sài Gòn sụp đổ. Mẹ của cô ngã quỵ khi nghe tin đó. Vì bà nghĩ có thể không bao giờ có thể tìm được Rose, không bao giờ có thể lien lạc được với người than của bà đang kẹt tại Sài Gòn.
Mẹ của Berni đoàn tụ với chồng ở Mỹ. Lúc đầu, họ ở Grand IsLand, tiểu bang Nebraska. Năm 1984, họ dọn tới Littleton ở tiểu bang Colarado, họ có thêm 3 người con. Từ đó họ không bao giờ họ nhắc tới đứa con gái nhỏ bị thất lạc, bị bỏ lại ở Sài Gòn.
Berni nhớ lại: “ Nhưng tôi luôn thấy, có một tấm hình mà mỗi khi mẹ tôi nhìn là khóc, mẹ tôi luôn cảm thấy đau lòng mỗi khi tôi hỏi về bé gái trong bức hình. Khi đó tôi chỉ biết tên cô bé tên Rose”. Cô cho biết mẹ mình cứ mang trong lòng sự xấu hổ và cảm giác tội lỗi vì đã để đứa con gái nhỏ ở lại.
Năm 1995, Berni cùng mẹ lần đầu tiên quay về Sài Gòn tìm kiếm Rose nhưng không có kết quả.
Năm 2012, mẹ của cô qua đời trong đau khổ, vì chưa tìm được người con bị thất lạc. Berni hứa với mẹ, sẽ cố gắng tìm lại Rose bằng mọi giá.
Berni ngậm ngùi: “ Điều sau cùng mẹ tôi nói với tôi là bà luôn ước mong có thể tìm lại được Rose để đưa Mỹ. Tôi biết mẹ tôi vẫn mong mỏi có được cuộc đoàn tụ và tôi biết điều này ám ảnh bà trong bao nhiêu năm trời”.
Năm 2016, trên diễn đàn Ted Talk, Berni kể về người em gái thất lạc của mình. Với hy vọng, câu chuyện của bà sẽ đươc nhiều người biết đến Tuy nhiên, Berni vẫn không nghe được tin tức gì về Rose. Cô không hề biết rằng người em gái Rose của mình đã được một gia đình ở gia đình Sài Gòn nhận làm con nuôi và khi được 11 tuổi Rose cùng gia đình mẹ nuôi di cư sang Mỹ sinh sống.
Gia đình Rose ở thành phố Dallas, tiểu bang Texas, sau đó chuyển đến nhiều thành phố khác rồi định cư tại thành phố Garden Grove, thuộc Orange County, Miền Nam, California.
Cả hai chị em đều không hề biết rằng họ đang sống trong cùng một đất nước. Sau khi sang Mỹ, tên của Rose được đổi là Vannessa. Người mẹ nuôi cũng không bao giờ nói cho Vannessa biết rằng… cô là con nuôi cũng như bà đã tìm thấy cô trong hoàn cảnh nào.
Nhưng Vannessa kể, có nhiều dấu hiệu khác khiến cô nghi ngờ cô không phải là con ruột của gia đình. Từ những lời nói của anh chị em trong nhà cho tới vóc dáng bên ngoài khác hẳn với mọi người.
Tháng 5/2018, mẹ nuôi của Vannessa mới kể hết mọi chuyện rằng: Gia đình tìm thấy cô lang thang trên đường phố Sài Gòn khi chỉ mới 2 tuổi và cô được họ nhận làm con nuôi.
Lần đầu tiên biết sự thật, Vannessa ngậm ngùi, vừa mừng vừa tủi. Cô cảm ơn thấy như được giải tỏa tinh thần vì đã có câu trả lời. Ý nghĩ đầu tiên của cô là “ phải tìm cho ra gia đình mình”.
Vannessa nói: “ Tôi nghĩ mẹ tôi cũng đang tìm kiếm tôi”. Từ lúc đó, Vannessa bắt đầu đi tìm mẹ ruột. Cô vào website tìm người thất lạc. Từ lúc đó, Vannessa bắt đầu đi tìm mẹ ruột. Cô vào wesbsite tìm người thất lạc nhưng không có kết quả, thời gian dần trôi…cô cảm thấy chán nản, vô vọng.
Cho đến một buổi tối, Vannessa, lúc này đã 45 tuổi đang ngồi xem tivi cùng chồng và 3 đứa con lớn, thì thấy quảng cáo thử nghiệm DNA và quyết định sẽ dung dịch vụ này, với hy vọng tìm lại gia đình thất lạc. Cô mua bộ dụng cụ xét nghiệm $99, lấy mẫu thử nghiệm rồi gửi đi.
Khoảng 2 tuần sau, kết quả cho thấy cô có hơn 500 người bà con. Cô đã chọn ra 5 người đầu tiên để gửi Email giới thiệu về mình. Một trong 5 người là anh họ xa, đang sống ở tiểu bang Colorado đã nhanh chóng hồi âm, nói với cô rằng cô có thể có người chị gái ở nơi này.
Qua trung gian là người anh họ, vào tối 16/12/2018, Berni và Vannessa lần đầu tiên nói chuyện điện thoại với nhau, kể cho nhau những gì họ còn nhớ về Việt Nam. Berni kể cho Vannessa nghe việc mẹ cô đã rất đau lòng vì nhớ con và không biết chuyện gì đã xảy ra với con gái Rose của mình. Rằng cho đến khi trút hơi thở cuối cùng, mẹ cô vẫn mong tìm thấy Rose.
Sau cuộc điện thoại này, 2 người quyết định làm thêm một xét nghiệm DNA nữa cho kết quả nhanh hơn. Kết quả xét nghiệm cho thấy họ là chị em ruột 100% . Berni và Vannessa liền thu xếp gặp nhau.
Ngày 4/1/2009, Vannessa từ Orange Country bay đến Denver để gặp chị và những người em khác, lần đầu tiên sau gần 44 năm. Họ có một buổi cuối tuần hàn huyên, đầy nước mắt, tiếng cười và những câu chuyện dường như bất tận. Vannessa cho biết, trước khi gặp lại chị, cô không hề hay biết mình từng có tên là Rose. Nay mọi người gọi mình là Vannessa Rose.
Chia sẻ niềm hạnh phúc của mình, Rose bộc bạch: “Đây đúng là giấc mơ, tôi cứ sợ tỉnh giấc. Tôi đã lưu lạc quá lâu, đã 43 năm rồi. Tôi chỉ muốn trở về và nay tôi đã tìm thấy đường về nhà”. Mong muốn giúp đỡ những người cùng cảnh ngộ, chỉ 4 tháng sau khi đoàn tụ, Berni Slowey và Vannessa Rose đã cùng trở về Việt Nam hỗ trợ một số con lai tìm lại thân nhân bị thất lạc. Họ cho biết trong mười người họ giúp đỡ đã có 3 người tìm được gia đình của mình.
Câu chuyện của hai chị em đã minh chứng cho câu nói: ” Không bao giờ từ bỏ hy vọng”.
An Nhiên
Phản hồi