Về phía mặt trời!

Thầy vẫn chờ con, tháng năm dài rưng rưng khoé mắt
Những bước dọc ngang làm lữ khách lang thang
Có bao giờ con ngoảnh lại quê xưa?
Thầy đứng đó giữa hoàng hôn loang lổ!

Có bao giờ con chợt nhớ thầy chăng?
Một cái nắm tay thuở còn bé bỏng
Thở vào thật sâu giữa xô bồ cuộc sống,
Con có thèm thuồng những giây phút bình yên?

Con đánh mất từng những dấu chân xinh
Từng chập sóng xô xoá mờ dĩ vãng
Hạnh phúc vội vàng trên cát phôi pha!
Thầy từng nắm tay con đi về phía mặt trời, con ơi, có nhớ?

Có những đêm trăng thu soi mình rạng rỡ
Thầy đợi con về, bỏ vớt sông trăng!
Ánh mắt đăm chiêu mênh mang bàng bạc
Dựng thẳng mái dầm trỏ ý Linh Sơn.

Thích Như Dũng

Bài viết liên quan

Phản hồi