Tuyển tập thơ Chiêu Đề (Sa môn Thích Đồng Bổn)
CÁC KHOẢNG TRONG ĐỜI
KHOẢNG TRỐNG
Khoảng trống để khó bước qua
Giới hạn chiếm hữu người – ta
Mấy ai an phận biết đủ
Khổ vì danh lợi phù hoa.
Khoảng trống ở ngay ý niệm
Là nơi an trú của tâm
Gạt bỏ tham si vọng thức
Cho mình thấu suốt thậm thâm.
Khoảng trống ở giữa không gian
Đôi bờ cách trở muôn ngàn
Hành tinh xa xôi đến mấy
Thức tâm tự tại vô vàn.
Khoảng trống thu vào cõi nhớ
Tàn phai hơi thở dung nhan
Giờ nhìn lạ quen không rõ
Phải chăng nhân ảnh thời gian?
Khoảng trống đọng lên trang giấy
Nhìn hoài không thấy chữ sao
Lỗ loang sắc mầu siêu thực
Đời xanh bỗng hóa bể dâu.
Khoảng trống vô thinh vắng bặt
Ập vào tri thức giác quan
Tai ù bởi quen tiếng động
Giờ nghe tim đập rộn ràng.
Khoảng trống khi ngồi thiền định
Rỗng rang tịch lặng thức tâm
Chân như đâu còn giới hạn
Thể dụng tợ ánh trăng rằm….
Chiêu Đề 16/07/23
KHOẢNG LẶNG
Khoảng lặng khi lòng chết lặng
Thân thương xa vắng trên đời
Dường như đất sụp đổ trời
Đảo lộn quay cuồng nhân thế.
Khoảng lặng màn đêm tôi kể
Mấy ai cùng thức sẻ chia
Ngắm ánh trăng mờ tỏa dịu
Cô đơn tận hưởng trời khuya.
Khoảng lặng gieo trên cung bậc
Đọng ngưng nốt nhạc lời ca
Đưa hồn lắng vào điệu thức
Nhìn vào trong lại chính ta.
Khoảng lặng yên bình thư thái
Chợt nghe thấu tỏ tâm không
Bên trong rời buông tất cả
Bên ngoài niềm nở gió đông.
Khoảng lặng trước khi giông bão
Sẽ là thịnh nộ cuồng phong
Cuốn phăng mọi điều tốt xấu
Gieo đau thương đến đắng lòng.
Khoảng lặng những khi hờn giận
Dấy lên bùng vỡ muôn tầng
Lửa sân tro tàn công đức
Tam đồ địa ngục đến gần.
Khoảng lặng ở trong câu chuyện
Nén dòng cảm xúc dâng trào
Lấp vùi nỗi đau tâm sự
Mảy may chôn chặt được sao?
Khoảng lặng khi ngồi quán chiếu
Rỗng rang ba cõi sáu đường
Đâu còn sạch nhơ thêm bớt
Mở lòng nhận thức mười phương.
Khoảng lặng đến từ cuộc sống
Buông thư thần thái nhẹ nhàng
Thiền môn bất động đạo tràng
Hơn ngàn tranh đua ảo tưởng.
Chiêu Đề 20/07/23
KHOẢNG CÁCH
Khoảng cách nơi lòng cạn hay sâu
Đố ai dò suy nghĩ trong đầu
Lý trí, con tim, điều khó đoán
Đẹp bên ngoài, trong đáng lo âu.
Người sống rất gần sát cạnh nhau
Trong tim khoảng cách thấy nhói đau
Dối gian, lọc lừa, đầy tội ác
Sẵn sàng đạp ngã, để bước cao.
Lợi danh làm mất hết nghĩa tình
Bán mua bằng hữu để mưu sinh
Chữ nghĩa thánh hiền đem đổi chác
Khoảng cách dần xa vợi niềm tin.
Tình đã không còn, chấm dứt thôi
Khoảng cách dần xa, cạn bồi hồi
Đường xưa rẽ nhánh, ai nấy bước
Tiếc nuối cũng đành để nước trôi.
Ái biệt ly, khoảng cách đoạn trường
Nhịp cầu Ô Thước, ngẫm thê lương
Tháng bảy mưa ngâu, sầu vạn thuở
Lụy vì tình, khổ đến trăm đường.
Khoảng cách giữa thương với chữ yêu
Chỉ là chút giới hạn liêu xiêu
Lửa gần rơm, có ngày sẽ cháy
Đạo đức mòn, vướng lưới tình thiêu.
Khoảng cách sang hèn của thế nhân
Người thì no đủ, kẻ khốn bần
Giầu nên bố thí, trồng phúc đức
Nghèo gắng công tu, tránh tham sân.
Khoảng cách vui buồn chỉ tấc gang
Vui dăm ba bữa, lệ ngập tràn
Buồn chẳng đến lâu, vì phải sống
Tự tại ngao du, sẽ an nhàn.
Đất cách với trời khoảng bao xa
Lưu lạc nổi chìm kiếp phong ba
Bỗng nghe tiếng mõ kinh vi diệu
Biết còn chân tánh ngủ trong ta.
Chiêu Đề 23/07/23
KHOẢNG KHÔNG
Khoảng không nào phải chẳng có gì
Là không giới hạn thiếu đường đi
Là chốn không gì là không thể
Là hư vô lắm chuyện thị phi.
Khoảng không đâu chỉ có hư không
Nơi ánh trăng đêm chiếu thôn đồng
Mặt trời sáng rỡ nơi không vướng
Mưa buồn nặng hạt chạm giòng sông.
Khoảng không trong thức tánh con người
Cố công suy nghĩ mệt đầu thôi
Đói ăn khát uống, ngày đôi bữa
Sống giản đơn chớ để nghiệp lôi.
Khoảng không để lánh mọi chướng duyên
Rừng sâu núi thẳm dụng công thiền
Trời xanh mây trắng, không thành có
Hơn thua danh vọng, chỉ thêm phiền.
Khoảng không ánh đuốc sáng xuyên qua
Đêm thâu chiếu tỏ, rõ đường xa
Bừng khai giác tánh đèn trí tuệ
Soi đường hành giả bước lợi tha.
Khoảng không thấu suốt cõi vô minh
Trong định tâm rốt ráo nghe nhìn
Tự tại đến đi nào chướng ngại
Nơi đầu hạt cải, hiện lai sinh.
Khoảng không đâu chỉ ở riêng mình
Tùy nghiệp hiện nơi mỗi hàm linh
Cái thấy khác nhau thành sai biệt
Nên không thành có, khiến sự sinh.
Chiêu Đề 27/07/23
KHOẢNG GIỮA
Khoảng giữa bầu trời những đám mây
Lang thang vô định khắp đó đây
Ai cũng mộng mơ bay lượn cả
Bởi lòng còn vướng khiến mắt cay.
Khoảng giữa dính mắc của tâm linh
Lòng còn trăn trở chút niềm tin
Lý tính quá, tư duy ràng buộc
Cảm tính nhiều, vướng phải vô minh.
Khoảng giữa thân tâm, đấy cái tôi
Chấp sâu nhân ngã khiến kéo lôi
Làm sao đập vỡ tan vọng hoặc
Thoát ngoài ràng buộc mãi không thôi.
Khoảng giữa an nhiên với khổ đau
Loay hoay cân não chuyện mối đầu
Tìm lại cân bằng tâm – ý – thức
Rời xa khổ lạc chứng thâm sâu.
Khoảng giữa hai bờ vực chơi vơi
Ta còn lặn ngụp chốn chợ đời
Té ngã rồi làm sao đứng dậy
Tại nơi đây nhận biết đất trời.
Khoảng giữa tử sinh với niết bàn
Sắc thân ngũ uẩn lạc trần gian
Rồi sẽ về đâu khi tan hoại
Luân hồi hay thẳng tiến lạc bang…
Khoảng giữa yêu thương với hận thù
Tham sân si ái tổn hại sâu
Đã hiểu thôi đừng theo đuổi nữa
Quay đầu vẫn kịp để chăn trâu.
Chiêu Đề 30/07/23
KHOẢNG RIÊNG
Khoảng riêng nơi non vắng
Đối diện với tâm mình
Hiểu định luật vô tình
Có thành thì có hoại.
Khoảng trời riêng thư thái
Nào va chạm đến ai
Không khứ cũng không lai
Chẳng sai và chẳng đúng.
Khoảng riêng nơi đại chúng
Tự tại giữa mọi người
Luôn hoan hỷ nói cười
Mà nghĩ không giống họ.
Khoảng riêng ngôi nhà nhỏ
Hạnh phúc ấm theo ngày
Biết có được lâu dài
Sao bằng nhà vô trụ.
Khoảng tình riêng ru ngủ
Mất tự chủ lòng mình
Đánh rơi cả niềm tin
Khiến đất trời vần vũ.
Khoảng niềm riêng xưa cũ
Làm mệt rũ rã rời
Lòng thấy trống vắng thôi
Nghiệp lôi hoài chưa dứt.
Khoảng vùng riêng tâm thức
Thiền định lắng vào trong
Giữa cái thấy mênh mông
Khởi Từ bi thương giúp.
Khoảng mơ riêng lặn ngụp
Ước vọng cuối phương trời
Buồn vui một kiếp người
Đừng chờ duyên thương hại.
Mắt tuệ riêng vô ngại
Rỗng rang cả mọi đường
Giải thoát được vô thường
Thẳng phương về bờ giác.
Chiêu Đề 03/08/23
KHOẢNG CHUNG
Khoảng chung khi dưới một mái nhà
Ông bà cha mẹ, cháu con ta
Trên hòa dưới thuận, đồng tương kính
Truyền đời hiếu thảo, tánh vị tha.
Khoảng chung hương hỏa vọng tổ tiên
Khấn bái cầu xin đến cửu huyền
Độ trì cháu con nhiều phúc lộc
Lễ nghĩa chan hòa sống an nhiên.
Khoảng chung tâm sự sẻ chia hơn
Lợi hành, Đồng sự, mỗi chặng đường
Thu nhiếp nhân tâm, lời Ái ngữ
Bố thí, cho tim rộng chữ thương.
Khoảng chung chí hướng ứng sở cầu
Suy tưởng tâm tư trọn đêm thâu
Tri kỷ, nhân duyên hay định mệnh
Tri thức, trợ nhau lý nhiệm mầu.
Khoảng chung thơ ấu chốn quê nhà
Con sông uốn lượn ở làng ta
Cùng bạn chơi đùa vui thuở ấy
Giờ ngồi ký ức tận miền xa.
Khoảng chung thấu hiểu một con người
Lời yêu thương hoa nở trên môi
Trải thời gian ngựa xe nhân ngã
Rốt cuộc rồi cay đắng trùng khơi.
Khoảng chung tỏ ngộ ý trang kinh
Tìm ai chỗ thấy giống như mình
Nhận diện xưa nay không một vật
Ngàn năm tâm niệm dứt hữu tình.
Khoảng chung Ta, Phật với chúng sanh
Là lúc đã buông mộng đấu tranh
Tìm chỗ an cư trong tĩnh lặng
Gần chạm đến tay những mối manh.
Khoảng chung trụ xứ với nhân quần
Trí dẫu xa nhưng thấy thiết thân
Khổ đau – Giải thoát, hai mà một
Niết bàn – Tịnh độ bước thêm gần.
Chiêu Đề 06/08/23
KHOẢNG NHỚ
Khoảng nhớ làm tim luôn héo hon
Nỗi đau tê tái khiến thêm buồn
Nỗi lòng quạnh quẽ cô liêu quá
Nỗi sợ mai kia tánh dại cuồng.
Khoảng nhớ tìm chi trong vấn vương
Thâu đêm trăn trở mộng canh trường
Bút mực nào lấp đầy trang giấy
Đã muộn màng lỗi nhịp cung đường.
Khoảng nhớ vừa như mới hôm qua
Kỷ niệm in hằn vẫn chưa xa
Bỏ sau lưng mái nhà thế tục
Đến cửa thiền tìm kiếm chính ta.
Khoảng nhớ nhiều khi cũng đoạn trường
Khi rơi vào cảnh ngộ thê lương
Giọt ngắn giọt dài thương số phận
Gió lạnh làm ai vọng cố hương.
Khoảng nhớ nghĩ gì đến tha nhân
Bước đi không trở lại một lần
Nơi đâu thoát khỏi ngôi nhà lửa
Bởi vô minh ảo mộng thế trần.
Khoảng nhớ khắc sâu chuyện tử sinh
Sắc thân giam hãm tự tánh mình
Tứ đại hợp tan như bóng nước
Ngũ uẩn bèo mây khó dứt đình.
Khoảng nhớ tạo thêm hạt giống lành
Siêng năng tu tập hiểu-tri-hành
Gieo xuống ruộng tâm nhiều mạ tốt
Tàng thức chuyển sang Trí vô sinh.
Khoảng nhớ ngày đêm Phật trong ta
Trì danh, quán tưởng đến thiết tha
Hoa sen sớm nở trời Tịnh độ
Tây phương chờ đảnh lễ Di Đà.
Khoảng nhớ là tâm địa Như Lai
Tỏa lan ấm áp thật lâu dài
Năng lượng phát đi thông pháp giới
Từ quang rạng rỡ suốt không phai.
Chiêu Đề 10/08/23
KHOẢNG RỘNG
Khoảng rộng miền tâm thức
Sóng nghiệp mãi tràn trề
Lòng quyết dứt đam mê
Lánh xa đời điên đảo.
Khoảng rộng từ huyễn ảo
Thành cơn bão trùng khơi
Lấy nước là nguồn cội
Đem tưới mát muôn nơi.
Khoảng rộng của hư không
Khi tĩnh lặng thư phòng
Nguồn tâm sao trống trải
Có chi để chờ mong?
Khoảng rộng dấu chim bay
Mờ mịt ngắm tương lai
Chân trời xa rộng quá
Nhưng trong một bàn tay.
Khoảng rộng giữa bao la
Mênh mông cõi người ta
Thấy mình như hạt cát
Trong vũ trụ hằng sa.
Khoảng rộng ở tâm hồn
Đã cố vùi lấp chôn
Thoảng khi trong giấc ngủ
Ẩn hiện thuở hàn ôn.
Khoảng rộng ân đức mẹ
Không xan xẻ cho ai
Thiêng liêng tình mẫu tử
Vất vả những canh dài.
Khoảng rộng nghĩa tình cha
Công lao quá bao la
Dạy đối nhân xử thế
Định hướng con dài xa.
Khoảng rộng nơi hạnh nguyện
Là thực hiện độ sinh
Cũng giải thoát cho mình
Khỏi mê tình phiền não.
Chiêu Đề 13/08/23
KHOẢNG HẸP
Khoảng hẹp cửa tử sinh
Khó lách qua để nhìn
Nếu hành trang chưa đủ
Đâu thể có tâm bình.
Khoảng hẹp từ dục vọng
Đốt thiêu tuệ giác mình
Tình sanh thì trí cách
Đọa lạc mãi hàm linh.
Khoảng chật hẹp bào thai
Khi chưa thoát ra ngoài
Một sinh linh nhỏ bé
Tạo sức sống ngày mai.
Khoảng hẹp khung cửa hẹp
Góc nhìn thấy vậy thôi
Khi tâm ta đủ rộng
Thấy được cả bầu trời.
Khoảng hẹp hòi suy nghĩ
Hình thành tánh ích kỷ
Từ tâm địa nhỏ nhen
Sao trở thành Đại sĩ?
Khoảng hẹp là phung phí
Tiêu mòn phúc đắp xây
Vật chất mờ cái thấy
Nhân nghĩa biến khói mây.
Khoảng hẹp như trốn chạy
Khi niềm tin dần phai
Mất đi bầu nhiệt huyết
Đâu còn nốt nhạc hay.
Khoảng hẹp làm nghẽn lối
Đường chạm đến nội tâm
Chướng duyên là đầu mối
Khiến ngõ đạo xa xăm.
Khoảng hẹp vắng Từ bi
Cố chấp với thị phi
Nếu lòng thương rộng rãi
Sao đời hẹp hướng đi?
Chiêu Đề 17/08/23
KHOẢNG SÁNG
Khoảng sáng vầng dương hé lộ
Cho tôi tỉnh ngộ cơn mê
Hòa bước chân vào nhân thế
Vui buồn chớ để người chê.
Khoảng sáng khi lòng hối lỗi
Biết bao vọng động bủa quanh
Thổi tan mất dòng chánh niệm
Giờ thì mây trắng trời xanh.
Khoảng sáng nụ cười lấp lánh
Ánh hồng lan tỏa chung quanh
Khổ đau tan biến đi nhanh
Bình yên chữa lành quá khứ.
Khoảng sáng chiếu trên thiền tự
Truyền đi năng lượng yêu thương
Ở đâu không còn chướng ngại
Ở đó có những con đường…
Khoảng sáng từ nơi phương trượng
Ngọn đèn hướng thượng bao dung
Chở che soi đường đại chúng
Tìm nương bóng cả cội tùng.
Khoảng sáng nhiệm mầu thể dụng
Đâu còn thấy đúng hay sai
Ung dung đón nắng ban mai
Tự tại chung trà thưởng ngoạn.
Khoảng sáng chưa hề đứt đoạn
Thở ra hết mọi trược nhơ
Hít vào thanh khí nguyên sơ
Thức tâm đứng chờ đầu mũi.
Khoảng sáng âm vang tiếng suối
Góc trời riêng của mình tôi
Rặng xanh tảng đá vững ngồi
Thấy bóng hình soi đáy nước.
Khoảng sáng Từ quang xưa trước
Tiếp đuốc nối bước chân Người
Tăng thân gìn giữ trọn đời
Tăng lữ ngàn nơi hạnh nguyện.
Chiêu Đề 20/08/23
KHOẢNG TỐI
Khoảng tối đêm về thiếu ánh sao
Bầu trời như nặng vết thương đau
Mưa buồn nhỏ hạt ngoài song cửa
Thức giấc thêm sầu bởi chiêm bao.
Khoảng tối tâm hồn khiến vô minh
Vấn vương bao mảnh vỡ ân tình
Đem cảm xúc đặt trên lý trí
Đời này kiếp nọ mãi điêu linh.
Khoảng tối vì đôi mắt không còn
Nỗi đau khiếm thị khiến mỏi mòn
Chấp nhận nghiệp hãy siêng tu tập
Mơ đời sau thân tướng vuông tròn.
Khoảng tối u mê mất thiện lương
Trong phút giây thiếu sự suy lường
Trót nhúng chàm đời coi như hết
Truyền thống cha ông vứt ngõ đường.
Khoảng tối tâm hồn ai biết đâu
Bên ngoài tươi tắn dạ đeo sầu
Nuốt đắng cay nụ cười luôn nở
Mặc cho đời mưa nắng dãi dầu.
Khoảng tối trong tâm bởi ấm ma
Tập khí nhiều đời sai khiến ta
Mập mờ nhân phẩm luôn che đậy
Xa dần thật tánh chịu bôn ba.
Khoảng tối cũng cần, để ngắm trăng
Đêm nhờ đèn tuệ chẳng cách ngăn
Soi chiếu lộ trình đang bước tiếp
Đợi ngày viên mãn trí siêu thăng.
Khoảng tối dường như đeo bám ta
Theo hình đuổi bóng suốt đường xa
Là nghiệp hay duyên quay trở lại
Đòi nợ đời xưa – ngũ ấm ma!
Khoảng tối dõi nhìn ánh sao khuya
Tọa thiền niệm Phật ý sẻ chia
Cực lạc phải chăng đang hiện hữu
Chờ đủ thiện duyên bổ xứ kia…
Chiêu Đề 24/08/23
KHOẢNG TRẮNG
Khoảng trắng trải núi đồi
Rừng không còn đó thôi
Mãng xanh nay đã mất
Xói mòn chợt lên ngôi.
Khoảng trắng khắp cánh đồng
Hạn khô nước giòng sông
Người bỏ lên thành phố
Đất quê nghẹn đắng lòng.
Khoảng trống vắng người thân
Nhớ mẹ cha bần thần
Phương trời thôi cách biệt
Vu Lan vọng tri ân.
Khoảng trắng chiếc khăn tang
Lệ đưa tiễn đôi hàng
Khổ sinh ly tử biệt
Hiểu rằng đã muộn màng.
Khoảng trắng ở trong tim
Thờ ơ chết nỗi niềm
Trầm tư hay trầm cảm
Lơ đãng mỏi cánh chim.
Khoảng trắng chính nơi ta
Giới hạn khó bước qua
Chần chừ không quyết đoán
Nhân duyên đã mãi xa.
Khoảng trắng như phép mầu
Trị dứt những cơn đau
Các thiên thần áo trắng
Chiến sĩ bệnh khổ sầu.
Khoảng trắng nét tinh anh
Của tâm hồn trong lành
Trẻ đẹp nào vĩnh cửu
Lão hóa bước qua nhanh.
Khoảng trắng hàng Bạch y
Hạnh Cư sĩ ai bì
Hộ pháp bậc Tăng lữ
Chư Thiên luôn độ trì.
Chiêu Đề 27/08/23
KHOẢNG NỔI
Khoảng nổi phù du chuyện thế gian
Hạnh phúc-lợi danh ước ngập tràn
Rốt cuộc chỉ đều hoa bóng nước
Còn chăng dư vị giấc mơ tàn.
Khoảng nổi người ta tâng bốc nhau
Chấp cánh đưa lên tận mây cao
Biết rằng dua nịnh sao vẫn thích
Lời thật mất lòng, nhói tim đau.
Khoảng nổi bồng bềnh kệ nước trôi
Mặc cho thế sự mãi kéo lôi
Không định hướng sao nuôi chí lớn
Uổng một đời vô tích sự thôi.
Khoảng nổi mơ tìm kiếm hư danh
Miệt mài trọn kiếp vẫn mong manh
Đạt được rồi thân mang lão bệnh
Chỉ là tuồng vân cẩu bức tranh.
Khoảng nổi lên danh sắc nhất thời
Dài lâu chi mấy cũng tàn rơi
Hãy sớm tu thân, trồng cội phúc
Thêm phần phẩm giá hỡi người ơi!
Bảy nổi ba chìm cuộc mưu sinh
Khoảng nào níu giữ phận hàm linh
Xưa tác nhân, nay tùy nghiệp dẫn
Quả ngày mai duyên kết do mình.
Khoảng nổi trội tài năng trí tuệ
Do chuyên tâm đèn sách giúp đời
Tỏa đức độ, vị tha cống hiến
Từ tâm ban rãi phúc muôn nơi.
Khoảng nổi hào quang những tượng đài
Một thời rồi cũng sẽ nhạt phai
Chỉ nền đạo đức hằng vĩnh cửu
Mới đưa nhân loại thoát đêm dài.
Khoảng nổi là hải đảo tự thân
Khi chính mình dứt được tham sân
Đâu còn thấy trùng khơi phiền não
Đem an vui chuyển hóa tha nhân.
Chiêu Đề 31/08/23
KHOẢNG CHÌM
Khoảng chìm khi động lực vùi chôn
Từ màn đêm bóng tối tạo nguồn
Tỏa lan khắp biến thành năng lượng
Xoay chuyển nhân tâm lẫn càn khôn.
Khoảng chìm tận dưới đáy biển sâu
Hay trong lòng đất quả địa cầu
Sâu thẳm trong đầu dò không được
Kín đáo trong tim dễ nắm đâu.
Khoảng chìm như tạo hóa trêu ngươi
Làm chủ thiên nhiên chuyển hóa đời
Động đất, sóng thần, cùng bão tố
Cũng bởi loài người quá lắm thôi.
Khoảng chìm kế sách giấu trong đầu
Tính toán nước cờ, biển hóa dâu
Tiểu nhân mưu kế, thêm quỷ quyệt
Quân tử thông minh, để tiến cầu.
Khoảng chìm tợ vọng niệm chúng sinh
Phiền não nương theo lưới khổ tình
Mơ hão, lụy cầu, nuôi ham muốn
Thế gian tàn hoại bởi đao binh.
Khoảng chìm khi tâm định ý thiền
Màng chi những thứ tạo ưu phiền
Càng cố lắng trong, thêm bấn loạn
Vững yên tĩnh lặng, hết đảo điên.
Khoảng chìm việc thiện chớ nói ra
Làm ít khoe nhiều, miệng ba hoa
Từ tâm trợ giúp vì bi nguyện
Tiếng khen danh nổi, tánh thêm xa.
Khoảng chìm nuôi lớn tuệ giác ta
Quay vào nội tại, phá tâm ma
Biết, để không lầm mê hoặc pháp
Hiểu, rõ ngay đây chẳng đâu xa.
Khoảng chìm sâu tâm địa Như Lai
Sách kinh chứa kiến giải lâu dài
Thông điệp chuyển giao vi diệu pháp
Phật tánh sẵn trong bất cứ ai.
Chiêu Đề 03/09/23
KHOẢNG XA
Khoảng xa cách với con tim
Lỗi từ duyên nghiệp nên chìm biển khơi
Sống lâu cũng chỉ một đời
Khổ đau hư cả một thời thanh xuân.
Khoảng xa đến mấy cũng gần
Niềm tin bám rễ tỉnh thần nhẹ không
Nhìn đời đâu cũng màu hồng
Chướng duyên nào ngại nghìn trùng trong mơ.
Khoảng xa muôn kiếp dại khờ
Thuyền Từ vẫn cắm sào chờ bên sông
Một khi lòng nguyện với lòng
Quay đầu lại sẽ nhìn trông thấy bờ.
Khoảng xa năm tháng ngày giờ
Bạc đầu lại nhớ tuổi thơ hôm nào
Cuộc đời như giấc chiêm bao
Bước sang lão bệnh đớn đau hoành hành.
Khoảng xa nhớ thuở đầu xanh
Truy tìm chí hướng học hành tiến thân
Hữu duyên tâm đạo đến gần
Ngộ đời hư huyễn, bước chân giã từ.
Khoảng xa đời đạo hữu dư
Đừng mang nghiệp chướng chần chừ tháng năm
Một khi tánh ngộ trăng rằm
Vô minh vén mở tìm thăm cung Hằng.
Khoảng xa nhân ngã bủa giăng
Vòng quanh lối mộng công thành thân suy
Cõi người đầy rẫy thị phi
Lối ra mờ mịt có đi không về.
Khoảng xa còn lắm bộn bề
Nghe chuông mà ngỡ sơn khê gọi mình
Nhận nguồn ánh sáng tâm linh
Lòng thêm vững chãi hiện sinh chân thường.
Khoảng xa tự tánh về nương
Nguồn tâm rộng cửa lên đường về thôi
Ta cùng với Phật đồng ngồi
Tự nhiên vô ngại một trời thương yêu.
Chiêu Đề 07/09/23
KHOẢNG GẦN
Khoảng gần cho rõ mặt nhau hơn
Nhưng biết đâu tâm địa trống trơn
Suy nghĩ những gì trong chí hướng
Gỗ còn không tốt, chỉ nước sơn.
Khoảng gần thưởng thức mấy chung trà
Tâm đắc tri âm lý Phật đà
Tâm đầu ý hợp, đâu khoảng cách
Tri kỷ đồng hành khắp phương xa.
Khoảng gần hiểu rõ một con người
Cho tình thương vô hạn lên ngôi
Mở rộng vòng tay nâng đỡ giúp
Quên đi bản ngã với cái tôi.
Khoảng gần thấy trọn tật xấu nhau
Rồi xem cảm xúc có hư hao
Quán các pháp có đâu nhơ sạch
Hiểu cuộc đời nào khác chiêm bao.
Khoảng gần ân nghĩa gắn kết rồi
Cùng làm thiện tri thức đắp bồi
Ấm lòng vượt khó tan duyên chướng
Trả nợ vay nhân quả luân hồi.
Khoảng gần chạm đến mọi trái tim
Mê man biển nghiệp dễ nhấn chìm
Hãy cố vượt qua bờ sinh tử
Biến Sa bà thành đất trang nghiêm.
Khoảng gần hành giả tỏa lòng Bi
Bước chân hành đạo rã sân si
Nếu con người phát tâm rộng rãi
Chiến tranh tàn hại chẳng lối đi.
Khoảng gần kinh sách học tri hành
Đâu khởi mầm vọng nghiệp đua tranh
Thắp lên đèn tuệ, xa ngu tối
Phiền não lui, đại nguyện sớm thành.
Khoảng gần nối Phật với chúng sinh
Ở đâu cũng sẽ được yên bình
Chuyển nhân gian trở thành Phật độ
Hết khổ – không, sẽ hết vô minh.
Chiêu Đề 10/09/23
KHOẢNG NÀY
Khoảng này lỡ vướng cõi hồng trần
Đành chịu não phiền cực xác thân
Trót mê tham ái hằng sa kiếp
Nổi chìm điên đảo phận tha nhân.
Khoảng này là lúc trả nghiệp xưa
Mình làm mình chịu, khổ dây dưa
Tội tánh tiêu xong là Phật tánh
Tùy chọn lên xe pháp ba thừa.
Khoảng này lão bệnh mãi hoành hành
Đã qua triền núi, dốc không phanh
Báo hiệu thời gian dần sắp cạn
Điều chưa trọn vẹn, hãy làm nhanh.
Khoảng này nhân nghĩa tệ làm sao
Bỏ quên đạo đức đạp lên nhau
Muốn lợi cho mình thêm ích kỷ
Ruộng gieo giống xấu, ác càng cao.
Khoảng này yêu chuộng vẻ bề ngoài
Khách sáo nói cười giọng mát tai
Áo quần lịch lãm mầu danh lợi
Nét đẹp tâm hồn theo gió bay.
Khoảng này duyên đạo nặng lễ nghi
Vái van cầu Phật thánh chứng tri
Cúng kính lộc tài mong gấp bội
Chẳng cầu liễu ngộ khỏi tâm si.
Khoảng này thuyết giáo lắm pháp môn
Quá nhiều phương cách ngập càn khôn
Thông suốt việc đời, xa lý đạo
Thế trí biện thông, khéo ngữ ngôn.
Khoảng này siêng học, ít siêng tu
Văn bằng học vị khiến ruồi bu
Sinh mệnh vô thường ai nói trước
Cõi nào chứng nhận kể cũng ngu.
Khoảng này thức tỉnh mộng Sa bà
Định tâm trì giới kiếm ngõ ra
Luân hồi sinh tử còn chưa thoát
Sao đền hiếu dưỡng của mẹ cha.
Chiêu Đề 14/09/23
KHOẢNG MỘNG
Khoảng mộng nhớ nhung chuyện đã qua
Thuở mang nhiệt huyết sống vị tha
Mang lý tưởng đắp xây sự nghiệp
Chí làm trai trải rộng đường xa.
Khoảng mộng duyên tình đẹp như thơ
Thuở trái tim rung động đợi chờ
Mơ êm ấm ngôi nhà hạnh phúc
Vô thường tâm, nuôi lớn dại khờ…
Khoảng mộng nhấn chìm bởi chiêm bao
Thói đời đen bạc kiếp hư hao
Phí cả thanh xuân cho ảo tưởng
Thời gian tươi đẹp lướt qua mau.
Khoảng mộng với trăng, ước với sao
Quên đi thực tại, những thương đau
Bạn với cây xanh, vui mây gió
Mặc thế gian vọng động lao xao.
Khoảng mộng nương về tánh chân như
Trong lặng yên ngỡ bóng Đại từ
Thấy mặt mình từ gương phản chiếu
Hiện thân ngũ uẩn bóng nhà Sư.
Khoảng mộng thế gian cứ đua chen
Chạy theo tiếng tốt với ngợi khen
Xuống lên lặn ngụp mầu danh lợi
Lúc tàn hơi liệu nở đóa sen?
Khoảng mộng đêm thâu ngẫm sự tình
Thiên hạ chìm vào giấc vô minh
Có ai bắt nhịp cầu tỉnh thức
Trỗi cùng ta cung điệu vô thinh.
Khoảng mộng tìm giáo pháp Phật môn
Ngày đêm trì tụng sáng tâm hồn
Bỗng chợt rỗng không, đầu bừng vỡ
Tại nơi đây, ảo vọng vùi chôn.
Khoảng mộng Di Đà đáo phương Tây
Ngắm ao thất bảo chiếu vần xoay
Bay đến cõi cơm thơm Hương Tích
Giác ngộ làn hương chín tầng mây.
Chiêu Đề 17/09/23
KHOẢNG RIÊNG MÌNH
Khoảng riêng một góc nhìn
Thấy biết để lặng thinh
Mặc biển đời lay động
An nhiên vững tâm mình.
Khoảng riêng một góc trời
Tự tại ta dạo chơi
Bằng cái nhìn khác biệt
Chuyển hóa cả cuộc đời.
Khoảng riêng trái tim mình
Yêu thương luôn sẵn dành
Cho muôn vàn sự sống
Bởi Phật tính sẽ sinh.
Khoảng riêng mỗi con người
Tánh tình hay đổi dời
Thiện tâm và hỷ xả
Nên trải rộng muôn nơi.
Khoảng riêng của màn đêm
Ánh trăng chiếu qua thềm
Ngàn sao khuya lấp lánh
Thổn thức vạn nỗi niềm.
Khoảng riêng nghĩa chân kinh
Trực chỉ nhận nơi mình
Khi công phu thuần nhất
Bi – Trí động hữu tình.
Khoảng riêng giữa suối rừng
Tiếng nước chảy không ngừng
Dòng thức tâm lắng đọng
Bước dong ruỗi xin dừng.
Khoảng riêng định thân ngồi
Buông bỏ chính cái tôi
Hiểu sắc thân giả huyễn
Ngày lại đã qua rồi!
Khoảng riêng đối diện lòng
Quán hết thảy đều không
Chính ngay đây tỏ ngộ
Ta với Phật vốn đồng.
Chiêu Đề 21/09/23
KHOẢNG ĐỘNG
Lay động tâm tư trong khoảng khắc
Trở về thực tại vững chắc ngồi
Bên chung trà cũ nguội rồi
Thấy mình như mới nằm nôi chào đời.
Khoảng sinh động kéo lôi mời gọi
Cuộc mưu cầu lặn lội kiếp người
Áo cơm dong ruỗi một đời
Trả về thế sự đổi dời lãng quên.
Khoảng khuấy động của thời tuổi trẻ
Chí tang bồng muốn bẻ sừng trâu
Dấn thân núi biển vực sâu
Công danh dang dở lại sầu ước mơ.
Khoảng biến động đến giờ đợi dịp
Chuyển nghiệp đời sang kiếp thiền môn
Chữ tình đào hố lấp chôn
Tìm trong chữ đạo thả hồn bao la.
Khoảng động đậy não phiền sóng dậy
Chướng duyên lòng che đậy bất an
Chữ tình lôi kéo buộc ràng
Đắn đo tâm trí muôn ngàn lối đi.
Khoảng sôi động hiếu kỳ dấn bước
Học khai thông, rõ trước khi làm
Biết rồi chẳng có chi ham
Hiểu xong mới hãy luận đàm đúng sai.
Khoảng khua động bởi đàn chim sáo
Khi người ta mơ hão con tim
Có khi chôn giấu lặng im
Nhiều khi trải nghiệm để tìm dư âm.
Khoảng trầm bổng tạo dòng nhạc điệu
Động nhân gian cái hiểu sai lầm
Từ bi đâu cũng ghé thăm
Khêu đèn trí tuệ gieo mầm giúp nhau.
Khoảng phướn động hay từ gió động
Chấp hoa rơi hay vọng trong đầu
Chi bằng tin chắc tánh mầu
Buông hoa bỏ phướn, bên lầu đón trăng.
Chiêu Đề 24/09/23
KHOẢNG CHỪNG
Khoảng khi tuổi nửa chừng xuân
Rõ đời là mộng có mừng hay không
Xưa nay cứ ngỡ màu hồng
Vàng phai một thuở chạnh lòng ngẩn ngơ…
Khoảng chừng rung động bài thơ
Đọc trôi như vẹt hững hờ tình tôi
Thế nhân ân nghĩa đãi bôi
Văn chương nào lỗi, lựa lời vì nhau.
Khoảng chừng mơ mãi chiêm bao
Thấy mình nhẹ gót bước vào lầu trăng
Ngẩn ngơ dung mạo chị Hằng
Khiến lòng thổn thức trái ngang duyên tình.
Khoảng chừng tiếng gọi vô thinh
Từ nơi tiềm thức tâm linh vọng về
Hữu duyên buông bỏ cận kề
Hành trang giải thoát sơn khê dặm ngàn.
Khoảng chừng tim đập rộn ràng
Ngộ đời hư ảo muộn màng còn hơn
Sắc thân nhân ngã trống trơn
Tiếc chi dáng vẻ lớp sơn bên ngoài.
Khoảng chừng hạnh nguyện tái lai
Nhành dương rửa sạch lầm sai nhiều đời
Đắn đo chi nữa hỡi người
Đến đi là cõi dạo chơi riêng mình.
Khoảng chừng quên hết nhục vinh
Đường xưa rộng lối đăng trình nẻo quê
Vén mây che khuất hướng về
Nhận chân diện mục, dứt mê luân hồi.
Khoảng chừng tuổi cụ lên ngôi
Chỉ vui với cảnh núi đồi rẫy nương
Cũng đừng mang nặng lòng thương
Để còn đối diện tâm gương chân thành.
Khoảng chừng duyên nghiệp mong manh
Định tâm kính lễ hồng danh Phật đà
Quán trong pháp giới hằng sa
Có thêm một kẻ vượt qua chính mình.
Chiêu Đề 28/09/23
KHOẢNG CHỜ
Khoảng chờ đợi nối dài suy nghĩ
Dòng thời gian âm ỷ trôi nhanh
Thuở nào tuổi trẻ tóc xanh
Vá trời lấp biển đua tranh với đời.
Khoảng chờ mong thử lòng kiên nhẫn
Tim yêu thương chân cứng đá mềm
Đợi chờ khắc khoải ngày đêm
Đời muôn vạn nẻo cánh chim phương trời.
Khoảng chờ mở rộng thêm nỗi nhớ
Nhân duyên dù trắc trở không sờn
Đường xa nhận rõ thiệt hơn
Sông dài mới biết nguồn cơn chữ tình.
Khoảng chờ bao giờ thôi dứt nghiệp
Hướng đi về trùng điệp xa khơi
Lòng nay đã quyết xa đời
Học đòi trí tuệ dạo chơi Sa bà.
Khoảng chờ đến giờ cơm mỗi bữa
Đổi công lao làm giữa một ngày
Miếng ăn phải nhọc đi cày
Mộng nên cơ nghiệp đọa đày xác thân.
Khoảng chờ diệu vợi bờ bến giác
Thì ngay đây phát đại thiện duyên
Giúp người có dịp lên thuyền
Hộ đời mấy bận qua miền thanh lương.
Khoảng chờ bao giờ mình sẽ được
Đủ nhân duyên đến lượt mà thôi
Vũ môn cá vượt đến hồi
Thiền cho đến lúc định ngời tâm hoa.
Khoảng chờ là không chờ chi nữa
Chờ là mong, đợi quả Niết bàn
Còn trông còn ngóng Từ quang
Còn xa nẻo giác, miên man mê đồ.
Khoảng chờ chớ tôn thờ thần tượng
Vị trí đều vay mượn mà thôi
Hết duyên liệu có ghế ngồi
Trừ lên quả Phật ngàn đời ngưỡng trông.
Chiêu Đề 01/10/23
KHOẢNG BUỒN
Khoảng buồn mây xám bầu trời
Thành mưa nhỏ hạt khóc người thương ta
Bởi trong cõi khổ Ta bà
Mấy ai không phải lệ sa bao giờ.
Khoảng buồn chia cách ai ngờ
Nhớ nhung chi để sương mờ bóng nhau
Ái biệt ly vốn khổ sầu
Chữ tình chưa đoạn bấy lâu không cười.
Khoảng buồn nao dạ chơi vơi
Tình trong mấy chốc một trời héo hon
Giận hờn thương ghét xói mòn
Sao không tĩnh tại nghĩ con đường về.
Khoảng buồn ưa đỗ bờ mê
Đâu ngờ bến giác cận kề đó thôi
Bèo mây tan hợp kiếp người
Cuồng phong giông bão muôn đời sục sôi.
Khoảng buồn đem thả nước trôi
Nhẹ lòng thư thả dạo chơi suối rừng
Lắng nghe chim hót ca mừng
Đường tình trút cạn dửng dưng sự đời.
Khoảng buồn nay đã thông khơi
Tiếng chuông tan vọng thảnh thơi ưu phiền
Tỉnh ra nương bóng cửa thiền
Thấy hình tượng Phật nhân duyên kiếp nào.
Khoảng buồn thôi bước chân vào
Xuôi giòng thả một bè lau cứu mình
Chữa lành nhờ tiếng mõ kinh
Nhành dương hối lỗi tái sinh hiện tiền.
Khoảng buồn chưa ngộ thánh hiền
Nên chưa rộng độ vô biên cõi người
Nghiệp xưa chưa thể chuyển rời
Tánh xưa chưa tỏ chân trời vô dư.
Khoảng buồn còn nợ lòng Từ
Đến đi còn nợ tàn dư ân tình
Lối vào còn nợ chính mình
Lối ra còn nợ nhân sinh bao điều.
Chiêu Đề 05/10/23
Phản hồi