Sang thu
Chuông chiều đổ nhuộm lời kinh
Thu vừa về tới hiên nhà chiều nay
Bâng khuâng giấc mộng phong trần
Còn chưa tỉnh thức lối vào như nhiên
Trăm năm lúc tỉnh khi mê
Vẫn xây ảo tưởng kiếp con dã tràng
Đường về bến giác mờ xa
Là do tâm cứ lao xao bốn mùa
Lá vàng rụng xuống ngoài sân
Biết thân giả tạm ham gì của ta
Lặng ngồi xuống nhấp chén trà
Thì ra ta đã sống đời phù du.
Diệu Pháp
Phản hồi