Nếu có thể

Nếu có thể, mỗi bình minh thức dậy
Ngồi thật yên thở nhẹ, miệng mỉm cười:
”Ta còn sống, nên mọi điều có thể
Tạ ơn đời, nguyện tỉnh thức, an vui.”
Nếu có thể, muộn phiền ngày hôm trước
Hãy chôn vùi theo giấc mộng đêm qua
Chuyện cơm áo vốn đã là gánh nặng
Ôm ấp hoài chuyện cũ, thiệt là ta?
Nếu có thể, mở cửa lòng phóng thích
Những con người ta nhốt tận trong tâm
Giam nhốt họ, ta trở thành cai ngục
Có gì vui trong sở thích giam cầm?
Nếu có thể, đừng than thân, tủi phận
Đừng thèm thuồng hạnh phúc bởi nhìn lên
Thử nhìn xuống bao kiếp đời lận đận…
Mình không giàu, nhưng biết đủ, là hên!
Nếu có thể nhịn người thì cứ nhịn
Mặc cho ai thấy thế bảo ta khờ
Hơn thiên hạ vẫn xem là chuyện dễ
Thắng chính mình, thắng được, mới hay cơ!
Nếu có thể, ngồi bên nhau dăm phút
Đời ngắn dài, ai biết chuyện gì đâu!
Nếu có thể, thương nhau thêm một chút
Để đắp bù cho thiếu vắng mai sau…
Nếu có thể, cuối chiều ngồi tĩnh lặng
Ngày trôi qua ta sống được bao giờ?
Mình đang sống hay chẳng qua tồn tại
Rồi về đâu khi đối diện hư vô?
Nếu có thể, xin nguyện lòng cố gắng
Hướng về Chân, Thiện, Mỹ sống thênh thang
Bởi còn sống nên mọi điều có thể
Gửi cho đời thêm chất liệu Bình An…
Thích Tánh Tuệ.

Bài viết liên quan

Phản hồi