Mong những giấc ngủ bình yên

Tiếng chuông đồng hồ báo thức reo… báo hiệu ngày mới đã đến. Thành phố vẫn đang trong mùa giãn cách để “chữa trị” chính mình.

Cả 2 ngày nay công việc bán vé số của bà Ba bị khựng lại, người ta chưa đủ no thì làm sao có thể mơ làm giàu. Bà tự an ủi bản thân như thế nhưng không sao tránh khỏi nỗi buồn vì gạo trong thùng đang cạn dần, lọ nước mắm cũng sắp chạm đáy…

Bước chân đi mà lòng nặng trĩu, sáng nay nhịn thêm lần nữa, đợi đến trưa ăn cơm từ thiện, để dành tiền đóng cho nhà trọ và để phòng thân.

Sài Gòn mùa giãn cách: Mong những giấc ngủ bình yên ảnh 1
Tranh ký họa của Lê Sa Long

 

Đang suy nghĩ mông lung, bước chân đưa bà đến cổng ngôi chùa đầu xóm, nơi bà khấn Mẹ Quán Thế Âm mỗi sáng trước khi đi bán.

Hôm nay, cổng chùa để bàn bánh mì với lời mời thật dễ thương: “Bánh mì chay buổi sáng, xin tặng mọi người”. Niềm vui thật bất ngờ, tấm lòng từ bi của nhà chùa mở ra thật đúng lúc, tiếp sức cho người lao động lúc khó khăn (nhất là đối với bà và những người đồng cảnh ngộ).

Đón nhận ổ bánh mì, nạp năng lượng buổi sáng xong, bà tiếp tục công việc thường ngày trên các nẻo đường của thành phố.

Buổi tối, khi vừa về nhà trọ bà đã thấy một tờ giấy thông báo dán trên cửa mà nghe lòng mình thật ấm: “Do dịch bệnh, nhà trọ sẽ giảm 50% tiền nhà tháng này. Sáng mai, khu phố sẽ trao cho mỗi hộ 10 kg gạo, 1 thùng mì, rau củ quả”.

Sau một ngày mưu sinh vất vả, được đón nhận những hỗ trợ của những người xa lạ, bà Ba mỉm cười nhẹ nhõm, đón giấc ngủ bình yên giữa lòng thành phố nghĩa tình.

Thanh Bạch

Bài viết liên quan

Phản hồi