Lỡ!
Ta đã trang hoàng cho bể dâu
Lầm tin hạnh phúc đến bạc đầu
Trăm năm rốt chỉ trò bắt bóng
Dệt mộng đêm dài mỏi mắt trông.
Ta đã lầm tin trọn cuộc tình
Bẽ bàng xoa dịu kiếp nhân sinh
Ngờ đâu tất cả thành sương khói
Lầu sò chợ bể chốc mong manh.
Cứ nghĩ yêu là sẽ thảnh thơi
Địa đàng mặc sức mãi rong chơi
Ngờ đâu trói buộc từ muôn kiếp
Vô thỉ luân hồi lắm khổ đau.
Ta đã tìm nhau trả nợ nhau
Quên duyên tan hợp hận càng sâu
Ngờ đâu mật ngọt trên dao bén
Càng nếm càng đau lắm tủi sầu.
Sao mãi gieo đời trên gió sương
Càng say càng cách mãi quê hương
Đường về buông xuống thong dong bước
Nơi đâu chẳng phải cố gia hương.
Ta đã quên mình trong ước mơ
Lầm tin và cứ mãi đợi chờ
Níu nhau bên mé trời dĩ vãng
Chưa để cho mình phút thảnh thơi.
Cuộc sống nào ai trọn chữ ngờ
Trường đời trượt mãi hoá ngu ngơ
Ngoảnh lại tóc pha màu sương tuyết
Sen hồng rộ nở hoá trẻ thơ.
Chí Ngu
Phản hồi