Đủ nắng hoa sẽ nở thôi
Nếu những gì bạn chưa trải qua thì cũng đừng mong cầu, tâm trí ưa thích sự mong cầu và rồi kéo bạn ra khỏi vùng trời nhận biết của tâm giác. Điều bạn chưa nhận ra là vì thời điểm chưa tới, vậy nên bạn cứ tiếp tục trọn vẹn nhận biết. Đủ nắng hoa sẽ nở thôi.
Trên bước đường về nhà thì luôn trải qua từng giai đoạn. Giai đoạn đầu tiên của một thiền giả chính là phải rõ biết được 5 uẩn. Vì ngoài năm uẩn ra không có gì cả.
Tu tập cũng chính là tu tập với năm uẩn. Năm uẩn gồm có sắc, thọ, tưởng, hành và thức uẩn.
Hay nói một cách đơn giản hơn trên hành trình về nhà ta phải nuôi lớn năng lực trọn vẹn nhận biết thông qua bốn đối tượng là thân, cảm thọ, tâm hành và cảnh tức môi trường bên ngoài thân.
Năng lực nhận biết đang có sẵn ngay nơi bạn và muôn loài chúng sanh. Đức Phật Gotama gọi năng lực nhận biết này là tánh Phật hay còn được gọi là tâm giác. Dù bạn đang động hay đang tĩnh thì bạn cũng luôn được năng lực nhận biết chiếu soi.
Năng lực nhận biết đang biết rõ mọi động tĩnh của bạn. Hành trình về nhà bắt đầu tựu việc bạn nhận ra con người chân thật của bạn chính là năng lực nhận biết này chứ không phải hình hài sanh diệt.
Bạn nhận ra bạn chính là năng lực nhận biết thì ngay khoảnh khắc đó bạn trở thành chứng nhân, bạn trở thành người quan sát mọi diễn biến đang diễn ra nơi thân bạn, cảm thọ, tâm hành và cảnh.
Việc nhận ra con người chân thật không phải là việc nổ lực hay cố gắng vì con người thật của bạn xưa nay vẫn có đó trong từng khoảnh khắc của hiện hữu.
Bạn đang nghe tiếng chim hót. Bạn thấy có chủ thể nghe là bạn và đối tượng được nghe là tiếng chim. Vậy bạn có nhận ra được có một chủ thể thứ ba biết rõ tiếng chim và cũng biết rõ người đang nghe không? Bạn có nhận ra được “nhân vật” thứ ba này luôn âm thầm quan sát, rõ biết đó không?
Bạn nhìn dòng xe đang chạy trên đường. Bạn đang nhìn dòng xe, dòng xe đang chạy và rồi bạn có nhận ra có thêm một “người” nữa trong bạn đang thấy rõ, biết rõ bạn đang nhìn dòng xe đang chạy. Chỗ này bạn phải nhận ra, vì đây chính là căn bản của thiền trọn vẹn nhận biết. Nhận ra được chỗ này bạn sẽ thấy thiền đơn giản vô cùng. Nhận ra được chỗ này bạn sẽ thấy được việc sống thiền không giới hạn ở không gian, thời gian và hình tướng. Nhận ra được chỗ này bạn sẽ sống thiền mọi lúc mọi nơi.
Trọn vẹn nhận biết chính là thiền. Đối tượng bạn đang trọn vẹn nhận biết không quan trọng. Đối tượng đó có thể thay đổi như nhà, xe, đám mây, bé thơ, núi, sông,…
Vì bạn rõ được điều này nên bạn làm gì không quan trọng, quan trọng là trong lúc bạn làm điều gì đó mà có năng lực nhận biết đi cùng thì lúc đó bạn đang thiền.
Bạn đang bước đi và từng bước chân bạn có sự trọn vẹn nhận biết nghĩa là bạn đang thiền đi.
Bạn đang nấu ăn và từng động tác nêm nếm, cắt gọt thức ăn có năng lực trọn vẹn nhận biết thì nghĩa là bạn đang thiền nấu ăn.
Bạn đang uống trà và từng động tác pha trà, nâng ly trà uống có năng lực trọn vẹn nhận biết thì đó chính là thiền trà.
Bạn có muốn mỗi bước chân bạn thảnh thơi và nhẹ nhàn hơn không, để thực hiện được điều này vô cùng đơn giản. Bạn chỉ cần bước đi trọn vẹn nhận biết. Và đây chính là yếu chỉ của thiền.
Bước đầu tiên để nuôi lớn năng lực trọn vẹn nhận biết chính là trọn vẹn nhận biết hình hài bạn và cụ thể là từng chuyển động của bước chân khi bạn đi. Rồi bạn trọn vẹn nhận biết từng chuyển động của thân. Thật lạ là nếu bạn sống thiền như thế trong một thời gian ngắn bạn sẽ nhận thấy cơ thể bạn dần trở nên buông thư, nhẹ nhàng và hoà hợp với đất trời.
Làm sao ta có thể nhận biết cảm thọ và tâm hành nếu như ta không nhận biết được cơ thể. Cơ thể ta thô hơn và cảm thọ, tâm hành thì nhỏ nhiệm hơn. Nhận biết được cái thô thì mới nhận biết được cái vi tế.
Sự nhiệm mầu của việc sống thiền, sống trọn vẹn nhận biết là bạn chỉ đơn giản nhận biết những gì đang xảy ra nơi thân, thọ, tâm và pháp mà không cần phải làm gì cả. Bạn chỉ cần nhận biết, nhận biết và nhận biết…
Khi bạn luôn có sự trọn vẹn nhận biết về thân, thọ, tâm và pháp. Khi sự nhận biết này trở nên chín mùi. Bạn bắt đầu bước qua một giai đoạn mới. Giai đoạn này là giai đoạn cuối trên hành trình về nhà. Bạn trở nên nhận biết về nhận biết. Những đối tượng xưa nay bạn nhận biết biến mất. Bây giờ nhận biết tự nhận biết chính nó.
Khi nhận biết tự nhận biết chính nó thì lúc này không còn chủ thể hay đối tượng nhận biết nữa. Tất cả biến mất chỉ còn lại sự nhận biết rõ ràng, thanh tịnh, sáng ngời và trùm khắp. Ngay chỗ này bạn lần đầu tiên trải nghiệm phúc lạc tối thượng. Ngay chỗ này lần đầu tiên bạn chạm đến được tự do tuyệt đối. Tự do đầu tiên này cũng là tự do cuối cùng. Bạn về nhà.
Khi bạn đọc bài viết này, đừng dùng tâm trí đọc. Đừng suy tư và phân tích mà hãy thả lỏng trọn vẹn nhận biết trong khi đọc. Rồi bạn sẽ nhận ra những trải nghiệm trên cũng chính là những gì bạn đang trải qua khi sống thiền sống trọn vẹn nhận biết.
Nếu những gì bạn chưa trải qua thì cũng đừng mong cầu, tâm trí ưa thích sự mong cầu và rồi kéo bạn ra khỏi vùng trời nhận biết của tâm giác. Điều bạn chưa nhận ra là vì thời điểm chưa tới, vậy nên bạn cứ tiếp tục trọn vẹn nhận biết. Đủ nắng hoa sẽ nở thôi.
Pháp Nhật
Phản hồi