Còn đi trong sinh tử thì còn cần phước đức

Thiếu phước là mất cơ hội gặp người hiền, đất lành, sinh ra gặp đời tất thảy mọi việc lận đận lao đao, thì tâm ý đâu mà học được Phật pháp, cơ hội đâu mà sống đời an lành.

Đi xa thì cần tư lương, đi trong sinh tử thì cần phước đức.Nên lòng sợ đường dài mà thiếu phước lắm.Thiếu phước là mất cơ hội gặp người hiền, đất lành, sinh ra gặp đời tất thảy mọi việc lận đận lao đao, thì tâm ý đâu mà học được Phật pháp, cơ hội đâu mà sống đời an lành.

Vậy nên mỗi ngày, mỗi ngày, nguyện làm cho được một điều phước thiện.Việc gì mà làm mình bỏ bớt được chút tham, thêm được chút rộng lượng, bỏ được chút sân hận, thêm được chút từ bi, bỏ được chút ngu si, thêm được phần nhìn rõ sự thật, và có thể làm cho một ai đó giữa đời này được an lành, dù trong thoáng chốc, thì đều thành việc thiện cả. Dù là một việc lành, hay lời nói lành, hay một ý nghĩ lành, cũng nguyện làm mỗi ngày.

Đi xa thì cần tư lương, đi trong sinh tử thì cần phước đức.

Đi xa thì cần tư lương, đi trong sinh tử thì cần phước đức.

Mong đời này, đời sau, có còn sinh tử, thì mong phước che chở, như dù che mưa.

Trừ khi nào lòng nguội lạnh như băng, một đời giải quyết cả sinh lẫn tử thì thôi chẳng có bận lòng với phước nhân thiên.

Chớ giờ biết đời này chưa thể xong, sợ muôn kiếp mà không đủ phước, thì sanh tử nhọc nhằn, cơ hội gặp Phật học pháp lại càng khó khăn.

Lòng ngại muôn trùng…

“Nếu người làm điều thiện,

Nên tiếp tục làm thêm.

Hãy ước muốn điều thiện,

Chứa thiện, được an lạc.”

Bài viết liên quan

Phản hồi