Xuân Ấm Tình Người


Cuối mùa tháng chạp lạnh căm căm
Rả rích đêm mưa não nuột lòng
Tết đến bao người nằm trên phố
Lặng ngắm người qua nhớ cố hương.
Họ chẳng còn nơi để trở về
Gầm cầu, xó chợ, mái hiên thôi
Nhà ai ấm cúng đêm trừ tịch
Lẳng lặng nhìn sao hỏi đất trời.
Cũng đã bao mùa Mai nở hoa
Đông tàn người vội bước ngang qua
Có ai dừng lại nhen hơi ấm
Chia sẻ tình thương chút gọi là.
Đã mấy mùa Xuân bước độc hành
Quen rồi sơn dã nếp vô tranh
Xuôi ngược sẻ chia niềm vui Tết
Gửi khách tha hương một mảnh tình.
Có kẻ về quê lại trắng tay
Tết về lẳng lặng giấc mơ phai
Bạc đầu tự hỏi vui chi Tết
Giao thừa thức trắng đã chao mày!
Nén hương, chén nước gìn phong tục
Bánh mức đơn sơ giữ nếp nhà
Mái Chùa, cái bụng ba ngày Tết
Núi vắng chia nhau một tách trà.
Dẫu biết đông tàn, lại đến Xuân
Thiền môn quen nếp sống thanh bần
Bụng nào riêng hưởng mùi tịch diệt
Thương kẻ hàn vi nguyện dấn thân.
Xuân ấm tình người vơi khó nhọc
Tết đến đong đầy những yêu thương
Xin nắm bàn tay gầy lữ khách
Giữ trọn hồn nhiên mắt trẻ thơ.
Tuổi trẻ thắp lên niềm tin mới
Hướng thiện đồng hành khổ lụy vơi
Những ai lạc bước mau dừng lại
Nẻo đạo thêng thang giữa cuộc đời.

Thích Như Dũng
Phản hồi