TP. Hồ Chí Minh: Khóa tu một ngày an lạc tại Chùa Kỳ Quang 2

Tội vốn không hình tướng. Nếu mình chân chính có tâm sám hối thì sợ gì không có hy vọng.

PGĐS – Đa số chúng ta bây giờ thường sám lỗi trước thôi, còn phần sau thì để dành lại. Cho nên đến ngày ba mươi, ngày rằm đi tới chùa sám hối, vài ngày sau phạm y lỗi cũ; rồi đến ngày ba mươi, ngày rằm lại đi sám hối nữa, như thế hết năm này đến năm kia cũng không hết tội. Cái vòng luẩn quẩn đó cứ lặp đi lặp lại – Đó là vì lầm lẫn, không hiểu đúng ý nghĩa sám hối.

Sáng ngày 6/11/2022, tại chùa Kỳ Quang 2- Q12 TpHCM – Đã trang nghiêm diễn ra buổi giảng pháp với chỉ chủ đề: nhận diện và tiêu trừ tội khi sám hối đúng cách.

Bây giờ, thầy sẽ giảng lại đại ý về sám hối – Như vậy sám hối là gì? Sám là sám những lỗi trước, còn hối là chừa những lỗi sau.

Như trong khóa tu một ngày an lạc hôm nay, các phật tử thọ trì Tam quy và Ngũ giới thì các giới ta sẽ giữ trong ngày luôn trong sạch – ví như người lâu mới đi hoặc đi lần đầu hoặc có đi nhưng giảm dần thì đó là hạng Người phàm phu ngu mê, chỉ biết sám lỗi trước, chẳng biết hối lỗi sau, do vì không hối nên tội trước chẳng diệt, lỗi sau lại sanh. Tội trước đã chẳng diệt, lỗi sau lại sanh, sao gọi là sám hối được?

Hoặc ví như những bọn bất lương sống ngoài vòng pháp luật là thứ mình không nên kết bạn. Kết giao với họ chỉ làm tổn hại cho mình, từ từ làm cho mình đi vào con đường sai lầm, không còn nghe theo lời khuyên bảo của cha mẹ, thầy tốt; lấy điều sai lầm cho là đúng và không còn phân biệt được chuyện phải trái, trắng đen gì cả, cứ làm việc ngược ngạo, thật đáng thương xót thay!

Như trong chúng ta ở đây khi thực hành Bát quan Trai giới các Phật tử đã nguyện trước Tam Bảo giữ năm giới, trong ấy có giới không uống rượu. Một hôm nhân đi chơi với bạn bè, bất thần bị rủ vào ngồi quán, khi đó từ chối không được, uống hết một chung rượu. Đến khi về nhà, nghĩ lại biết mình có lỗi vì đã hứa trước Tam Bảo không được uống rượu; bữa nay vì bị rủ rê, lỡ uống rượu rồi, tức nhiên phải sám, nghĩa là đến trước Phật hoặc chư Tăng thưa rằng: “Con tên gì, pháp danh gì, trước đã nguyện giữ giới không uống rượu. Hôm nay vì si mê nên bị bạn bè rủ, con không giữ giới được, ngày nay con xin sám lỗi trước của con đã làm.”

Những hạng người như vậy đều có tà tri, tà kiến, ý tưởng sai lầm, luôn cho mình là đúng. Họ thường cho rằng không có nhân quả và luôn luôn làm những điều nghịch lại với đạo lý. Không có chuyện ác, chuyện xấu nào mà họ không dám làm. Hạng người như vậy thì làm sao mà không đọa địa ngục được?

Chỉ sám như vậy chưa đủ, mà phải hối nữa: “Con nguyện từ nay về sau chừa cải không dám uống rượu nữa.” Có hối như vậy mới tránh được lỗi trước; nếu chỉ sám lỗi trước thôi, còn từ nay về sau không dám hứa chừa lỗi, như vậy không khỏi sẽ tái phạm lỗi cũ.

Cho nên chúng ta sám lỗi trước mà cũng phải hứa từ đây về sau nhất định không phạm lại điều đó nữa, thì mới đủ ý nghĩa sám hối.

Cho nên phải hiểu sám hối là nguyện sám lỗi trước, và nguyện chừa lỗi sau, như vậy mới gọi là sám hối.

Tội vốn không hình tướng. Nếu mình chân chính có tâm sám hối thì sợ gì không có hy vọng. Quý-vị đừng nên coi thường mình, đừng cam tâm để bị đọa lạc.

Một số hình ảnh tại khóa tu:

Quí Nguyễn

PV- PGĐS tại TPHCM

Bài viết liên quan

Phản hồi