Tình Thầy

PGĐS-

“Mượn ngòi bút thay đôi lời kính ngưỡng

Dâng ân thương tưởng chút tâm tình

Dẫu sau này có xa cách muôn phương

Ơn giáo dưỡng ngàn đời con ghi nhớ.”

Lặng lẽ chiều thu bóng dáng thầy. Vậy là dòng thời gian vẫn không ngừng trôi, vạn vật thì luôn biến đổi theo đôi vầng nhật nguyệt chúng con như những chú chim thỏa thích bay lượn trên bầu trời cao rộng nhưng rồi cũng phải quay về nơi tổ ấm, như dấu hình hài của khách phong trần rong ruỗi trên mọi nẻo đường rồi cũng tìm về nơi chốn ban sơ. Tất cả vạn vật đều khởi nguồn từ nhân và duyên, khởi đầu một năm là mùa Xuân, mỗi con người trưởng thành cũng bắt đầu từ tuổi trẻ, một vườn tâm thiện lành bắt nguồn từ khi ươm hạt giống lành và tâm Bồ đề của chúng con được trưởng dưỡng từ những bậc thầy khả kính. Toàn thể Tăng – Ni huynh đệ chúng con được tắm mình trong biển pháp bao la vô tận là nhờ nguồn sữa pháp từ bi ngọt ngào hằng tuôn chảy trong sự hi sinh thầm lặng của  thầy. Một đời đã tận tụy lặng lẽ chèo lái con thuyền Bát nhã đưa bao thế hệ lần lượt sang sông. Như ông lái đò cần mẫn đã biết bao lần tiễn chân người đi.

“Bao lữ khách đi về trên bến vắng

Người sang sông luôn nhớ bến sông xưa

Từng dòng chữ suốt đời thầy lặng lẽ

Mãi âm thầm luôn rọi bước con đi .”

Trong không khí trang nghiêm thanh tịnh thắm tình đạo vị trở về bên mái chùa xưa đầy uy nghi cổ kính, nơi đây có thầy có huynh đệ đồng tu, tiếng chuông chùa nhè nhẹ vang xa, chúng con gợi lên bao nhiêu kỷ niệm đong đầy khi bên thầy học đạo, bao kỷ niệm ùa về nơi mái ấm già lam. Có lẽ thanh xuân của chúng con đẹp lắm, thay vì chúng con phải sống trong sự hơn thua ganh ghét náo nhiệt của cuộc đời thì giờ chúng con lại tịnh tâm nơi lời kinh tiếng kệ hôm sớm của thiền môn, những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng thì chúng con lại khép mình với cơm cà dưa muối đạm bạc nghĩa tình, những bộ đồ xanh vàng đỏ tím ngoài kia đang thu hút người người  thì chúng con lại được khoác lên mình màu Huỳnh y giải thoát. Hạnh phúc nào hơn khi chúng con được bước vào ngôi nhà chung vô giá này. Nơi đây có bậc thầy khả kính có huynh đệ yêu thương, ngôi nhà thứ hai gói gắm bao nghĩa tình. Thanh xuân của chúng con đã để lại nơi này nhiều kỷ niệm đẹp khó quên, nào những lúc học bài không thuộc, những bữa cơm đạm bạc, những chén trà gắn kết nghĩa đệ huynh, những tiếng chuông  nhè nhẹ vang xa nơi mảnh đất cố đô huyền diệu, văng vẳng đâu đây lời thầy gọi. Hạnh phúc may mắn thay chúng con được núp bóng dưới tàn cây cổ thụ mà thầy hằng che chở. Thầy của chúng con không chỉ là một bậc thầy khả kính mà thầy còn đóng vai một người cha nghiêm khắc khi con trẻ phạm phải những lỗi lầm, thầy đóng vai người mẹ xoa dịu vỗ về khi mọi nghịch duyên ùa đến, thầy đóng vai một vị giảng viên quan trọng trong trường đại học dạy chúng con sống trong lễ phép yêu thương, là vị lương y khi trái gió trở trời được thầy thăm hỏi. Ôi! Nghĩ đến đây mà lòng con nặng trĩu, giọt lệ tràn thấm cả hai vai khi nghĩ đến đức hi sinh cao cả của thầy. Quả thật:

“Ngoài kia mưa từng hạt rơi

Mưa bao nhiêu hạt ơn thầy bấy nhiêu”.

Đã bao lần thầy đã quên đi sự mệt nhọc của thân tứ đại, vẫn từng phút từng giây khuyên dạy chúng con, chẳng quản lao nhọc sớm khuya mệt mài bên công việc, không quản mọi khó khăn gian khó gói gắm bao nghĩa tình dành trọn cho huynh đệ chúng con những gì tốt đẹp nhất, Sự thành công của chúng con là sự già nua của thầy bao nếp nhăn trên vầng trán của thầy ngày một nhiều hơn. Những buổi mưa dầm hay nắng cháy thầy với chiếc áo nâu sòng cũng nhuốm bạc theo thời gian. Thế nhưng lòng thầy đâu ngăn ngại khó khăn, vẫn nhịp nhàng dạy dỗ chúng con bằng cả tâm huyết của mình. Thầy đã trao truyền cho chúng con trọn vẹn gia bảo của Như Lai, với biết bao giáo lý tinh túy Phật pháp. Thầy thường dạy: “ Giáo pháp không nằm trong sách vỡ chữ nghĩa, mà giáo pháp nằm trong tìm năng của chính mình, phải dạy dỗ uốn nắn tâm mình đừng mãi xô theo danh lợi mà hãy nhớ đến Vô thường, Khổ, Không, Vô ngã để đừng buông xuôi nắm bắt phù trần. Chỉ cần lắng tâm lại thì tâm ta tràn ngập giáo pháp. Giá trị cuộc sống không ở chỗ thành công hay thất bại mà giá trị ở chỗ đến đi chi một việc soi chiếu nội tâm”.

“Thầy như người lái đò thầm lặng

Đưa khách sang sông chẳng tiếc công mình

Là nét đẹp tô điểm khắp nhân sinh

Là ánh sáng trên con đường đạo pháp.”

Cứ như vậy mà con thuyền giáo dục được thầy chuyển vận một cách khéo léo, dòng sữa pháp vi diệu âm thầm tưới mát cả tam thiên suối nguồn thanh lương thẩm thấu mọi miền cho sa mạc nở thêm hoa Giới -Định – Tuệ.

Kính bạch thầy! Trong suốt thời gian qua chúng con được ở cạnh thầy chỉ có một bổn phận duy nhất đó là tu và học nhưng đã có khi thất niệm huynh đệ chúng con đã làm thầy phiền lòng. Giận mà thương. Thầy luôn hoan hỷ nhẹ nhàng răn bảo chúng con hướng dẫn chúng con về nẽo thiện để tìm cầu an lạc giải thoát. Thầy chỉ mong chúng con biến kiến thức học tập của mình trở thành đời sống phạm hạnh thanh cao của một người tu sĩ trong hiện tại và mai sau.

“Thầy dạy con chân lý cuộc đời

Rằng tu sĩ hãy giữ mình con nhé.”

Chính nhờ sự tận tâm truyền trao pháp nhũ ấy mà chúng con có thể vững chắc bước đi trên cái gọi là “phát túc siêu phương” để thừa kế trọng trách “ hành Như Lai xứ tác Như Lai sự” truyền thừa mạng mạch chánh pháp làm lợi lạc thế nhân. Theo gót chân thầy nơi nào phật pháp cần chúng con đến nơi nào phật pháp gọi chúng con đi. Dẫu cho chúng con có dùng giấy trắng mực xanh cũng không sao tả hết công ơn to lớn của thầy, với tấc dạ chí thành chúng con xin đê đầu đảnh lễ niệm ân thầy. Chúng con nguyện ghi lòng tạc dạ nguyện đem pháp bảo tôn quý áp dụng vào đời sống thường nhật để âm hưởng được hương vị ngọt ngào của suối nguồn pháp nhũ .

Hôm nay, nhân dịp Lễ họp mặt lần thứ 8 chúng Tăng – Ni đệ tử xuất gia chùa Thiên Minh – TP. Huế. Chúng con xin câu hội về đây, trên chúng con thành tâm đốt nén tâm hương dâng lên mười phương Phật. Thứ đến đảnh lễ những bậc thầy khả kính đã và đang che chở bảo bọc dạy dỗ chúng con trên bước đường học và phụng sự đạo pháp. Chúng con nguyện một lòng tinh tấn tu học đúng lời thầy chỉ dạy, luôn yêu thương đùm bọc lẫn nhau. Nguyện cầu hồng ân Tam bảo gia hộ trên thầy đại thọ miên trường, tuệ đăng thường chiếu, là thạch trụ tòng lâm cho chúng con nương tựa, Giữa chốn thế gian vô thường chúng con khao khát được thầy khai mở con đường diệu pháp giúp ai nấy đều được tỏ tường.

Thân chúc quý huynh đệ đồng tu luôn an lạc trong tâm từ hỷ xã trong đời sống và thành công trên bước đường hoằng pháp lợi sinh báo Phật ân đức.

 Một số hình ảnh ghi nhận tại buổi lễ họp mặt lần thứ 8 Tăng-Ni xuất gia chùa Thiên Minh-TP.Huế

Lưu bút: TN. Tuệ Nhật

Bài viết liên quan

Phản hồi