Người trẻ cũng An cư
Những vạt nắng chiều về, đồng hồ đã điểm 14h45, lúc này tiếng chuông báo chúng được thỉnh lên ngân vang khắp khuôn viên tu viện, vì đã được hướng dẫn thực tập nghe chuông nên các bạn Phật tử trẻ đều dừng lại các việc đang làm để nghe chuông và hít thở. Hơn 30 trái tim hòa nhịp cho một khoảnh khắc đẹp và lắng động giữa những thênh thang cửa thiền trong tiết trời tháng Vesak êm dịu.
Nghe chuông phiền não tan mây khói
Ý lặng, tâm an, miệng mĩm cười
Hơi thở nương chuông về chánh niệm
Vườn tâm hoa tuệ nở sinh tươi.
Sự thực tập nghe chuông chánh niệm giúp ta dừng lại, trở về có mặt trong giây phút hiện, ý thức được những gì diễn ra trong ta và xung quanh ta từ đó chế tác được năng lượng bình an.
Chuông ngưng các hoạt động trở lại, tại vườn Phật, các bạn trẻ mỗi người mỗi việc để chuẩn bị cho thời khóa Pháp đàm chiều nay, có bạn đang sắp xếp tọa cụ, có bạn đang chuẩn bị nước, có bạn đang chuẩn bị chuông, bạn thì xem lại bài học… tất cả được thực hiện nhẹ nhàng và chánh niệm. Vào buổi sáng, bởi Sư phụ đang đi hoằng pháp phương xa nên thay vì được dạy trực tiếp thì Đại chúng nghe lại bài pháp thoại của Sư phụ về chủ đề “Năm chữ H” – Học, Hiểu, Hành, Hiệu, Hoàn. Vậy nên buổi Pháp đàm chiều nay được Đại chúng ôn lại và chia sẻ xung quanh chủ đề này. Gần 1 tiếng rưỡi đồng hồ, dưới những tán cây bóng tỏa, trên thềm cỏ xanh giáo pháp của đức Thế Tôn được diễn bày từ lý thuyết đến thực hành, từ cơ bản vào chuyên sâu tùy thuộc vào sở học, sở hành các mỗi vị thầy đã được trao truyền và thấm nhuận đến các bạn trẻ. Những thắc mắc được lắng nghe, giải đáp, bao nhiêu tâm tư được trải lòng là bấy nhiêu giọt ngọc rơi xuống cho sự cảm thông và cái ôm xoa diụ nỗi khổ.
Phải chăng, chỉ cần ta có mặt cho nhau đích thực trong giây phút hiện tại, dùng ái ngữ và lắng nghe để tiếp xúc mà không phản ứng, không phán xét đúng sai cũng đủ để ta thiết lập truyền thông lại với nhau. Khi đó, ta và người thương của ta sẽ hàn gắn được những gì đã rạn nứt, dựng lại được những gì đã đổ vỡ, chấp nhận được những gì khó chấp nhận nhất. Đó cũng chính là lúc yêu thương trở lại.
Có lẽ, trước áp lực của cuộc sống, người trẻ đã trải qua những bất an và cảm thấy mông lung với hướng đi của mình. Đã có lúc họ phải bám víu vào vật chất hay lấy những thành tựu đơn chiếc, khoái cảm cạn cợt để tự trấn an nhưng rồi chỉ làm cho họ càng thêm bất an hơn bao giờ hết. Và rồi, những phương pháp thực tập của một đạo Phật nhập thế, dung dị và thiết thực đã trở thành một điểm tựa tinh thần, một phương châm sống hướng đến cho người trẻ với những giá trị thánh thiện sáng ngời được tiếp nhận và áp dụng.
Dòng đời như huyễn vọng hư
Tâm minh chiếu diệu thuyền từ nước soi
Nếu người biết rõ đục trong
Lý sâu tỏ ngộ thong dong lối về. (TĐ)
Mùa An cư PL.2567 tại Tu viện Khánh An năm nay đã không còn chỉ dành riêng cho Tăng chúng tại tự viện mà còn có sự tham gia của quý thầy từ các trú xứ khác trở về tòng tăng tu tập. Có vị là tân tỳ khưu tuổi đời còn nhỏ tâm đạo ban sơ, có vị đã cao niên tìm cho mình một pháp môn phù hợp, có vị thực tập vững chãi trở về nương náu bậc ân sư. Ngoài ra, các bạn trẻ trở về tập sự xuất gia và các bạn xin về tu tập 3 tháng an cư, tổng cả 15 vị. Vào mỗi thứ 7, chủ nhật cuối tuần, bầu không khí tu viện được rộn rã tiếng nói cười hơn khi các Phật tử và những người trẻ yêu mến đạo Phật trở về tu học và sinh hoạt trong niềm vui tình đạo.
Mỗi lúc tiếng chuông báo chúng vang lên, không ai nói với ai đều gì, ai nấy cũng tự giác lên tham dự thời khóa cùng Đại chúng. Là một trung tâm thiền tập nên bắt đầu mỗi thời khóa đều là một thời ngồi thiền, tùy vào các buổi khác nhau mà thời gian ngồi thiền kéo dại từ 30 phút – 1 giờ. Ai cũng biết ngồi thiền cơ bản trước tiên là để an thân và lắng tâm, đưa thân tâm trở về nhất như, có mặt trong giây phút hiện tại không để những tiếc nối quá khứ, ước vọng tương lại ràng buộc, người thực tập giỏi sẽ buông bỏ những vọng niệm và cởi trói cho tâm được tự do khỏi những tham dục. Thế nhưng đâu phải ai trong chúng ta cũng giỏi, nên cũng có những buổi ngồi thiền “đầy bất ổn” trở thành chủ đề trò chuyện sôi nổi của huynh đệ. Những thế ngồi độc lạ, những cái gật đầu không người hỏi, những cảm nhận thú vị,… tất cả được chia sẻ với tâm thế cởi mở và nâng đỡ nhau trong những buổi Pháp đàm. Người thực tập thiền ai cũng sẽ trải qua năm chướng ngại là Tham – Sân – Hôn trầm, thụy miên – Trạo cự, hối quá – Nghi. Cho nên những điều đã xảy ra là tất yếu và bằng những phương pháp phù hợp, với sự nhiệt tâm, tinh cần, tỉnh giác dần dần sẽ đạt được những bước tiến lớn hơn.
Trở về tu tập, các bạn trẻ được hòa vào nếp sống của Tăng đoàn, thiền môn quy cũ. Các thời khóa tụng kinh, sám hối, nghe pháp thoại, dự pháp đàm, ăn cơm chánh niệm luôn được thực tập trong tâm niệm lành và có khả năng chế tác năng lượng bình an giúp nuôi dưỡng và trị liệu những nội kết và khổ đau trong lòng. Những khúc thiền ca, những bước chân bớt vội, lúc thực tập pha trà tĩnh lặng hay cả những giờ thể thao cháy hết mình đã mang đến thật nhiều nụ cười an nhiên. Không còn những buổi sáng ngủ nướng thả gia, không còn những quán sá, nói cười xã giao, tiếng nhạc sập sình, không còn dùng những thực phẩm từ sinh mạng hay dùi mình trong chiếc điện thoại với những ảo tưởng xa rời thực tế. Các bạn trẻ đã thực sự sống sâu sắc và tiếp xúc được với những mầu nhiệm trong và xung quanh mình. Sự trân quý, lòng biết ơn và tâm tĩnh lặng đã không còn là một ý niệm trừu tượng mà đang thực sự biểu hiện trong từng lời nói, hành động và ý nghĩ của mỗi người.
Tuệ Đạt
Phản hồi