Mùng Hai Tết
Mùng hai tết con gửi thầy tin nhắn
Xuân không về, chỉ chúc thế mà thôi
Thế là xong bổn phận mất rồi
Con nào biết thầy trông từng đứa một.
Bánh mứt đầy cũng vô nghĩa lắm ru
Mai vàng nở có gì mà vui tết
Cơm đoàn tụ lạnh tanh đành nuốt vội
Con không về, bếp lửa chợt buồn tênh.
Bận lắm không con? Những chầu bia say khướt.
Rạp chiếu phim hỉ hả cười đùa
Check in hình Facebook say sưa
Chỉ tin nhắn, chúc thầy đầu năm mới!
Quà biếu à, thầy chẳng cần chi
Con có gửi, nhưng càng thêm chua chát
Ba mươi lạnh, giao thừa sao tẻ nhạt
Cổng khép hờ mùng một hóng tin con.
Già cả rồi ai cũng héo hon
Tết chỉ có trong niềm vui sum họp
Con sẽ thế nếu ngày mai lớn tuổi
Cũng chờ con như thầy vẫn chờ con.
Núi vắng chừ đâu trọn trăm thu
Vô thường đến nào ai lường trước được
Thầy di chúc thềm xuân mai rộ nở
Con nhớ về hái trọn một cành xuân.
Trăm đứa là trăm nỗi lo toan
Trăm cái đợi chất chồng thêm tết hỡi
Tim thầy ghép vì con từng mảnh vỡ
Thở bằng bao vinh nhục của đời con.
Đứa trưởng thành rạng rỡ công danh
Đứa vất vả chạy lo từng hạt gạo
Tết chẳng có một niềm vui trọn vẹn
Nghiệp vây cùng, thầy chẳng thể nào vui.
Đứa ngang qua, níu tay thầy vội vã
Xuân không về, cũng chẳng gọi: thầy ơi!
Đứa ngao du học đạo phương nào,
Quên tâm ấy chưa lìa con một bước.
Đạo nghĩa giờ như gió thoảng mây bay
Như nước dốc muôn đời không chảy ngược
Khách qua sông, phải đâu trò đánh cược
Thầy trông con, nên vóc, nên hình.
Gặp gỡ là duyên nợ ba sinh
Dìu dắt mãi, mong con đừng vấp ngã
Tết lại đến nghe sao chừ lạ quá
Ngày ba mươi đêm cuối lặng lờ trôi.
Thích Như Dũng
Phản hồi