Gọi điện về thăm Mẹ nghe con!
Gọi điện về thăm mẹ chưa con?
Tết xa xứ có nghe lòng thổn thức
Giao thừa ai rộn rã tiếng nói cười
Mẹ mòn mỏi trông con người viễn xứ.
Gọi điện về thăm mẹ nhe con
Đừng bỏ mặc thân già đêm cô quạnh
Nhìn di ảnh ba con chừ tủi phận
Xuân không về chẳng biết trẻ ra sao.
Đừng tin rằng mẹ thọ đến trăm năm
Vẫn ăn ngủ bình yên như mẹ nói
Tết vẫn ấm bên hương tàn le lói
Chẳng đoàn viên sao có tết hỡi con.
Đừng tin rằng mẹ nói khỏe rồi thôi
Sau cuộc gọi sao ngăn dòng lệ chảy
Mẹ vẫn đợi con về đâu dám nói
Để trời riêng cho thoả chí với đời.
Đừng nghĩ rằng biếu mẹ ít tiêu pha
Là có thể lấp đầy tâm trí mẹ
Cơm tất niên chiều ba mươi mẹ đợi
Bao năm rồi con hỡi có về không?
Vì công danh, duyên nợ tang bồng
Con biền biệt tha hương cầu thực
Như cánh én lạc trôi ngàn hoa thẳm
Chẳng chốn về, con hỡi có buồn không?
Tìm chi con, tình duyên đầy xa xỉ
Trốn chi con, quá khứ đã qua rồi
Ước mơ chi, lẽ sống vốn vô thường
Còn thực tại, sao con đành lơ đễnh?
Mẹ già rồi, xuân cuối những mấy mươi
Chắt chiu mãi vì con đành gượng sống
Trong ánh mắt ẩn sâu niềm hy vọng
Con ngoáy nhìn gọi tiếng mẹ nghe không!
Xuân không về con hẳn có niềm vui
Ba cưỡi hạc đi xa còn mỗi mẹ
Nhớ gọi nhé, mẹ ơi con nhớ mẹ
Dù dối lòng, con nhớ gọi nhe con.
Tác giả: Thích Như Dũng
Phản hồi