Điếu tàn canh

Ô hô! Đèn thiền rạng tỏ

Trăng rụng đầu non,

Tiếng gà gáy xé toạc màn đêm

Tan tác cả bóng ma tri kiến

Nọ rừng thiền, nhọc tham công án

Kìa kinh văn, uốn lưỡi sáo diều

Kẻ bàng hoàng mộng hoè chưa kịp tỉnh

Người say sưa cơn ác mộng Niết bàn.

Gì Phật, gì ma?

Đấy như thị, nhọc chi trừ vọng?

Biết là gì? Vẽ rắn thêm chân.

 

Nhướng mắt, giương mày, nào chẳng ý tổ sư từ Tây Trúc

Tiếng niệm Di Đà, đâu chẳng nát càn khôn?

Trên hội Linh Sơn, chẳng đợi Thích Tôn niêm hoa thị chúng

Đức Sơn nhận đèn, thổi tắt chẳng sướng ru?

 

Pháp tạng Tỳ Lô đâu từng sanh diệt

Chớ hỏi làm gì “sanh tử hà quy?”

Chí Ngu

Bài viết liên quan

Phản hồi